Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh là sự kết tinh cả
cuộc đời của Bác, đúc kết, tư tưởng, đạo đức, tâm hồn, nhân cách, bản lĩnh,
tình cảm của một lãnh tụ, một con người vì nước, vì dân.
50 năm qua, rất nhiều chuyên
gia sử học, chính trị gia như GS-TS Hoàng Chí Bảo, PGS-TS Bùi Đình Phong…
đã nghiên cứu và khẳng định: "Di chúc của Bác là một văn kiện lịch sử vô
giá, đúc kết cuộc đời của Bác, kết tinh tư tưởng, tình cảm, đạo đức, tâm hồn,
nhân cách, bản lĩnh của một lãnh tụ, một vĩ nhân cả một đời vì nước, vì dân,
tận tâm tận lực cống hiến cho dân tộc, cho nhân loại là cực đại, với bản thân
mình không có gì riêng".
Khi Bác viết 'mấy lời để
lại'...
Người không gọi là ‘Di
chúc" mà chỉ dùng "mấy lời để lại", Người cũng không viết
"mấy lời để lại" như người thường trước lúc đi xa từng viết di chúc,
mà người lại viết trong mỗi dịp sinh nhật mình, khi mà "năm nay, tôi vừa
79 tuổi, đã là lớp người xưa nay hiếm nhưng tinh thần, đầu óc vẫn rất sáng
suốt". Đây là những điều hết sức đặc biệt, và như lời PGS-TS Bùi Đình
Phong-Giảng viên cao cấp Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh thì Di chúc
của người thực sự là "Quốc bảo" để xây dựng đất nước đàng hoàng hơn,
to đẹp hơn...
Bản Di chúc chính thức của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Bản Di chúc đặc biệt
Nhân sự kiện lớn năm nay
- 50 năm thực hiện Di chúc Bác Hồ, PGS-TS Bùi Đình Phong cùng Nhà xuất bản Tổng
Hợp TP.HCM sẽ xuất bản tác phẩm Xây dựng đất nước phồn
vinh theo Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Cuốn sách gồm ba chương
lớn: Mấy lời để lại tuyệt đối bí mật; Quốc bảo xây dựng đất nước đàng hoàng hơn, to đẹp hơn; Xây dựng đất nước phồn vinh sánh vai với các cường quốc năm châu. PGS-TS
Phong cho biết sở dĩ ông gọi đây là "Di chúc đặc biệt" do Bác Hồ
không dùng từ "Di chúc" vì trong các văn bản Bác viết năm 1965, 1966,
1968, 1969, Bác chỉ dùng chữ "mấy lời dặn lại" hoặc "mấy lời để
lại". Năm 1968 Bác dùng "đọc lại thư này".
"Di chúc là những
gì dặn lại của người trước khi chết, nhưng viết tài liệu này Bác không quan
niệm như vậy. Mặc dù, trong Di chúc Người có mở đầu rằng "nhân sinh thất
thập cổ lai hi", "tuổi càng cao". Tuy nhiên, ngay sau đó là câu
"Nhưng ai mà đoán biết tôi còn phục vụ cách mạng, phục vụ Tổ quốc, phục vụ
nhân dân được bao lâu nữa?".
Di chúc - một trong 5 "Quốc
bảo" của Hồ Chủ tịch
Di chúc năm 1965 mà Đảng
đánh giá là Di chúc hoàn chỉnh chỉ khoảng 800 từ. Dịp sinh nhật các năm sau đó,
Bác viết thêm một số trang viết tay để đến năm 1969 thành bản (cuối cùng) với
khoảng hơn 1.000 từ. "Một vĩ nhân, một lãnh tụ, một con người uyên bác như
vậy mà viết hơn 1.000 từ trong hơn 4 năm. Điều đó cho chúng ta hiểu rằng những
gì để lại trong di chúc là sự kết tinh cả cuộc đời của Bác. Đây là sự đúc kết,
kết tinh tư tưởng, đạo đức, tâm hồn, nhân cách, bản lĩnh, tình cảm của một lãnh
tụ, một con người vì nước, vì dân" - giảng viên cao cấp Học viện Chính trị
quốc gia Hồ Chí Minh, PGS-TS Bùi Đình Phong đánh giá.
Việc đầu tiên là chỉnh đốn Đảng
Trong Di chúc của mình,
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trù tính việc đầu tiên cần làm ngay sau khi giải phóng
hoàn toàn miền Nam, trước tình hình mới, yêu cầu mới đặt ra cần phải tập trung
"chỉnh đốn lại Đảng". Người viết: "Theo ý tôi, việc cần phải làm
trước tiên là chỉnh đốn lại Đảng, làm cho đảng viên, mỗi đoàn viên, mỗi chi bộ
đều ra sức làm tròn nhiệm vụ Đảng giao phó cho mình, toàn tâm toàn ý phục vụ
nhân dân. Làm được như vậy thì dù công việc to lớn mấy, khó khăn mấy chúng ta
cũng nhất định thắng lợi".
Chỉnh đốn Đảng, đoàn kết
trong Đảng luôn được Bác nhấn mạnh. Trong toàn bộ di chúc, Bác 8 lần nhắc đến
cụm từ đoàn kết thì riêng trong đoạn ngắn viết về Đảng, Người đã 5 lần sử dụng
cụm từ này.
Trong Di chúc, Bác cũng nói "thường
xuyên và nghiêm chỉnh tự phê bình, phê bình".
Thường xuyên có nghĩa là
có loại phê bình đâu đó hiện nay chúng ta làm không thường xuyên, nghiêm chỉnh
có nghĩa là có loại làm không nghiêm chỉnh, Bác mới dặn chúng ta phải nghiêm
chỉnh. Mà không nghiêm chỉnh nghĩa là phê bình "bắn súng chỉ thiên",
và tệ hại hơn là thông qua phê bình lại là nịnh bợ, không đúng với tư tưởng,
phong cách của Bác.
Xây dựng đất nước đàng hoàng,
đẹp đẽ hơn
Năm 1966, trong lời kêu
gọi đồng bào, chiến sĩ cả nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã kêu gọi "không có
gì quý hơn độc lập tự do". Bác cũng dự liệu "sau khi cuộc kháng chiến
chống Mỹ kết thúc thắng lợi, ta sẽ xây dựng đất nước đàng hoàng hơn, to đẹp
hơn".
Quan điểm nhất quán này
của Bác được thể hiện ngay trong bản Di chúc Bác viết đầu tiên (5-1965),
"Đảng cần phải có kế hoạch thật tốt để phát triển kinh tế và văn hóa, nhằm
không ngừng nâng cao đời sống của nhân dân". Trong bản Di chúc năm 1968,
Người đã đề ra "kế hoạch hậu chiến" toàn diện để xây dựng đất nước.
Đó là "kế hoạch xây dựng lại thành phố và làng mạc đẹp đẽ, đàng hoàng hơn
trước chiến tranh". Đó là sự cần thiết "khôi phục và mở rộng các
ngành kinh tế", là sự cần thiết "phát triển công tác vệ sinh, y
tế". Bên cạnh đó là phải "sửa đổi chế độ giáo dục cho hợp với hoàn
cảnh mới của nhân dân". Bác cũng dặn đối với thương bệnh binh, liệt sĩ,
người có công thì "Đảng, Chính phủ và đồng bào phải tìm mọi cách làm cho
họ có nơi ăn chốn ở yên ổn, đồng thời phải mở các lớp dạy nghề thích hợp với
mỗi người để họ có thể dần dần tự lực cánh sinh", "phải xây dựng các
vườn hoa và bia kỷ niệm ghi sự hi sinh anh dũng của các liệt sĩ, để đời đời
giáo dục tinh thần yêu nước cho nhân dân ta". Bên cạnh đó phải giúp đỡ
người thân của liệt sĩ.
Bác cũng căn dặn
"những chiến sĩ trẻ tuổi trong các lực lượng vũ trang nhân dân và thanh
niên xung phong đều đã được rèn luyện trong chiến đấu và tỏ ra dũng cảm. Đảng
và Chính phủ cần chọn một số ưu tú nhất, cho các cháu đi học thêm các ngành,
các nghề để đào tạo thành những cán bộ và công nhân có kỷ thuật giỏi, tư tưởng
tốt, lập trường cách mạng vững chắc. Đó là đội quân chủ lực trong công cuộc xây
dựng thắng lợi chủ nghĩa xã hội ở nước ta". Bác cũng quan tâm đến phụ nữ
và dặn "cần có kế hoạch thiết thực để bồi dưỡng, cất nhắc và giúp đỡ họ để
ngày thêm nhiều phụ nữ phụ trách mọi công việc, kể cả công việc lãnh đạo".
Thậm chí, nạn nhân của chế độ xã hội cũ như trộm cắp, gái điếm, cờ bạc, buôn
lậu… thì Bác cũng quan tâm, căn dặn phải "vừa giáo dục, vừa phải dùng pháp
luật để cải tạo họ, giúp họ trở nên những người lao động lương thiện". Đặc
biệt, với người nông dân, những "đồng bào nông dân đã luôn hết sức trung
thành với Đảng và Chính phủ ta, ra sức góp của góp người, vui lòng chịu đựng
mọi khó khăn khổ" thì khi đất nước hoàn toàn thắng lợi, Bác đề nghị "miễn
thuế nông nghiệp một năm cho các hợp tác xã nông nghiệp để đồng bào hỉ hả, mát
dạ, mát lòng, thêm niềm phấn khởi, đẩy mạnh sản xuất".
Di chúc của Chủ tịch Hồ
Chí Minh cho thấy sự quan tâm tỉ mỉ, chu đáo của Người tới tất cả mọi người,
không sót một ai". Và với tầm nhìn xa, Người cũng thấu hiểu sự khó khăn
của mỗi chặng đường cách mạng, một đất nước bước ra từ hoang tàn, đổ nát trong
chiến tranh thì công việc tái thiết đất nước là vô cùng khó khăn. Vì thế, Người
nhấn mạnh: "công việc trên đây là rất to lớn, nặng nề và phức tạp mà cũng
rất vẻ vang. Đây là cuộc chiến đấu chống lại những gì cũ kỹ, hư hỏng để tạo ra
những cái mới mẻ, tốt tươi". "Với một kế hoạch
hậu chiến hết sức toàn diện, bao gồm mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa,
xã hội, con người…, bản di chúc lịch sử mang tầm vóc một cương lĩnh xây dựng
đất nước" - GS-TS Hoàng Chí Bảo khẳng định.
Thế hệ trẻ phải "hồng và
chuyên"
Tuổi trẻ của Bác Hồ là tuổi trẻ
đầy gian truân, vất vả, đầy thử thách, trải nghiệm, Bác hiểu hết, hiểu từ trong
nước ra ngoài nước, Bác nghiên cứu cả lý luận thực tiễn.
Cả cuộc đời Hồ Chí Minh
đã đánh giá rất cao vai trò, vị trí của tuổi trẻ. Trong di chúc, Bác nói đến
tuổi trẻ Việt Nam rất dung dị, mộc mạc. Bác nói "tuổi trẻ là rường cột của
đất nước, là tương lai của đất nước".
Từ đó, trong những quan
tâm của Bác rất chú ý đến chăm lo, bồi dưỡng. Di chúc năm 1965 Bác nhấn mạnh
hai chữ "rất cần thiết và rất quan trọng". Để bồi dưỡng và chăm lo
cho "rường cột của nước nhà", di chúc năm 1968 Bác đã viết "đầu
tiên là công việc đối với con người", trong đó có nói đến cả tuổi trẻ,
những tuổi trẻ trong lực lượng vũ trang, Đảng về phải có kế hoạch. "Bồi
dưỡng chăm lo thế hệ trẻ không chỉ câu chuyện như bây giờ chúng ta nói
"con cá, cần câu". Bác nhấn mạnh đúng là phải chăm lo cái ăn cái ở
tức "con cá", nhưng quan trọng nhất là công việc tức "cần
câu". Trong phần đầu tiên công việc con người, Bác nói rất nhiều phải lo
công việc bồi dưỡng cho lớp trẻ đi học, đào tạo bồi dưỡng về mặt tư tưởng, lý
tưởng, công ăn việc làm, trình độ khoa học kỹ thuật, ngay cả thương binh cũng
vậy… làm cho họ có tinh thần "tự lực cánh sinh".
ĐỨC HÀ-
BÌNH SƠN- Nguồn Tổng hợp